Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thâm nhập địa bàn trong tập trước, bước sang tập 14 của Chiến sĩ quả cảm, các chiến sĩ – trong đó có ca sĩ MONO – bước vào giai đoạn khốc liệt hơn khi truy bắt nhóm tội phạm ma túy có vũ trang thẩm lậu từ bên kia biên giới về xã Lóng Luông, Sơn La.
Lần này, nhiệm vụ được triển khai với phương án “mạnh tay” hơn, yêu cầu các chiến sĩ phải trấn áp nhưng không gây thương vong, đòi hỏi bản lĩnh, sự tỉnh táo và khả năng phối hợp chính xác tuyệt đối.
Trước khi bước vào “cuộc chiến sinh tử”, MONO cùng đồng đội trải qua khóa huấn luyện khắc nghiệt. Từng động tác, hơi thở, ánh nhìn đều được rèn giũa như thật. Một trong những bài kiểm tra quan trọng nhất là huấn luyện bắn đạn thật bằng súng AK-47, nơi mọi chiến sĩ phải làm chủ nhịp tim, giữ tinh thần thép trong từng giây.
MONO gây ấn tượng khi bắn trúng 4 viên liên tiếp một thành tích xuất sắc với người không chuyên, cho thấy sự tập trung và tinh thần cầu tiến. Các đồng đội không giấu được sự ngưỡng mộ trước thái độ nghiêm túc và nỗ lực của nam ca sĩ trẻ.
Tập 14 cũng tái hiện giai thoại về trận đánh đồi Rồng – chiến công lẫy lừng của lực lượng Công an Nhân dân Việt Nam trong cuộc chiến chống ma túy. Từ câu chuyện thật ấy, các chiến sĩ nhập vai tiếp tục hành quân giữa rừng sâu, mang trên vai hơn 30kg quân trang, băng qua những con dốc hiểm trở để tái hiện lại trận đánh.
MONO chia sẻ: “Sau khi tất cả ổn định vị trí, anh em nằm xuống giữa màn đêm tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng bộ đàm. Nhìn vậy thôi, nhưng mỗi giây phút nằm đó đều là một cuộc đấu giữa nỗi sợ và ý chí”.
Dù là “em út” trong đội hình, MONO luôn chủ động hỗ trợ đồng đội, từ việc nâng balo giúp Tiến Luật đến chia sẻ phần lương khô ít ỏi giữa giờ phục kích. Song Luân kể lại khoảnh khắc xúc động: “Tôi và đồng chí Việt Hoàng chia nhau miếng lương khô, một người ăn một người cảnh giới. Ngay cả khi ăn, tay vẫn đặt trên cò súng, chỉ sợ sơ suất nhỏ khiến mọi người gặp nguy hiểm”.
Giữa màn mưa rừng lạnh buốt, côn trùng cắn rát da, các chiến sĩ vẫn nén mệt mỏi, nằm im trong vị trí chiến đấu hàng giờ liền. Khi nhóm tội phạm có vũ trang tiến đến, trung tâm tác chiến liên lạc: “Nhóm đối tượng có vũ trang rất đông, 30 người. 300 người có đánh không?”. Khi các tổ tác chiến đồng loạt hô “Đánh!”, MONO kể rằng toàn thân anh nổi da gà. Tiếng thương thuyết vang lên, tiếp đó là loạt tiếng súng đinh tai khiến khung cảnh trở nên nghẹt thở như một trận chiến thật sự.
Khi khói súng tan dần, giữa đồi núi mịt mù, MONO cùng các chiến sĩ nhập vai lặng im nhìn nhau trong ánh mắt còn vương sự căng thẳng, nhưng sâu thẳm là niềm tự hào và xúc động. Anh chia sẻ, chỉ khi được trải nghiệm cận kề như thế này, anh mới hiểu rõ giá trị của sự hy sinh và lòng quả cảm của những người chiến sĩ nơi tuyến đầu.
Tập 14 khép lại trong không khí lắng đọng khi các chiến sĩ cùng ngồi lại, lắng nghe câu chuyện về những mất mát, chia ly của đồng đội sau mỗi chuyên án. Giọt nước mắt của Đại tá Trần Thanh Sơn rơi xuống khiến MONO nghẹn ngào: “Tôi hiểu hơn bao giờ hết, sự bình yên của chúng ta hôm nay được đánh đổi bằng máu và nước mắt của những người chiến sĩ thầm lặng”.





















































