(SaoZone) – Diễn viên Tuấn Trần không tin có ma, nhưng lại tin vào sự hiện diện của một thế giới khác tồn tại song song với chúng ta. “Khi quay phim “Lời nguyền gia tộc”, cảm nhận có ma bên cạnh khiến tôi … lạnh cả người” – Diễn viên Tuấn Trần chia sẻ.

“Nếu một ngày nào đó, dù không nhìn thấy nhưng bạn cứ cảm thấy có ai đó hoặc cái gì đó tồn tại cạnh mình, bạn sẽ phải ứng xử thế nào” – Diễn viên Tuấn Trần băn khoăn tự hỏi khi kể về những kỷ niệm làm phim kinh dị “Lời nguyền gia tộc” (đạo diễn Thái Huyền).

9

“Có ma hay không có ma, thực ra không quá quan trọng. Điều quan trọng là những thông điệp nhân quả, nhân văn, và bài học cuộc sống” – Diễn viên Tuấn Trần chia sẻ sau khi đóng máy phim kinh dị “Lời nguyền gia tộc” (Đạo diễn Thái Huyền).
Không tin có ma nhưng vẫn sợ

“Ba tôi đã mất từ năm 2008, hồi đó tôi học lớp 10, nên nhiều khi đêm giao thừa, hoặc đêm mùng 1 Tết, tôi muốn ra mộ thắp hương cho ba ấm lòng. Tôi thường thắp cả bó nhang và thắp cho hầu khắp các ngôi mộ xung quanh là “hàng xóm” của ba. Những lúc đó, cảm giác cũng rất bình thường” – Tuấn Trần hồi ức.

35

“Thế mà lần này quay phim “Lời nguyền gia tộc” ở Đà Lạt, tôi có cảm giác rất sợ. Có thể cảm nhận được dường như có ai đó tồn tại ở bên cạnh mình luôn. Không nhình thấy họ hiện ra nhưng rõ ràng là có một cái gì đó. Nhất là những lúc tôi thắp hương khấn, xin phép họ để chúng tôi được phép quay phim ở đó. Có những cảnh phải mở cửa bước vào căn nhà hoang đó nhưng tôi rất sợ, cứ phải nhìn trước ngó sau, xem có đoàn phim trong đó không mới dám vào” – Chàng diễn viên điển trai kể.

“Suốt những ngày quay phim “Lời nguyền gia tộc”, có khá nhiều chuyện kỳ lạ xảy ra. Không biết có thể coi đó là những “tai nạn” được hay không nhưng rất khó hiểu. Sau khi quay phân cảnh bị con ma bóp cổ, đột nhiên tôi bị xuất huyết dưới da quầng rất rộng, phải dùng đúng từ là máu bầm xung quanh hai mắt, lan xuống gò má, nhìn rất ghê. Khi đó đạo diễn Đặng Thái Huyền bảo tôi khỏi cần hoá trang nữa, cứ giữ nguyên bộ mặt đó quay tiếp các cảnh sau là phù hợp rồi” – Diễn viên Tuấn Trần kể.

Vai diễn nặng ký

Vai nặng ký trong “Lời nguyền gia tộc”, diễn biến tâm lý phức tạp, phải diễn nhiều cung bậc sợ hãi khác nhau là những thách thức không nhỏ với diễn viên trẻ măng như Tuấn Trần.

Vừa mới vào phim là bị ma ám, rồi khi biết người yêu của mình bị “bắt” (Phi Huyền Trang thủ vai) thì mặc dù rất sợ hãi nhưng anh chàng Việt kiều ngơ ngác vừa từ nước ngoài trở về (diễn viên Tuấn Trần thủ vai) vẫn quyết tìm ra sự thật. Rồi sau đó lại biết người mình yêu thực sự đã chết rồi, ngay cả người hàng xóm cũng đã… chết. Vậy là xung quanh anh chàng trẻ tuổi chẳng còn ai sống. Với một bối cảnh nặng nề như thế, việc phải diễn cho thật tới không hề dễ dàng gì.

“Cảnh diễn với em bé trong hang sâu là cảnh ám ảnh nhất đối với tôi – Diễn viên Tuấn Trần rùng mình nhớ lại – Bởi vì trong phim, em bé đó bị ném xuống thác nước sâu và đó là điểm khởi đầu cũng như mấu chốt của một bi kịch quá lớn. Em bé ở ngoài đời thật sự còn rất nhỏ. Tôi không được biết em bé đó là con ai, nhưng nhìn thương lắm vì mới có mấy ngày tuổi mà đã hy sinh vì nghệ thuật, phải lên tận miền núi rừng xa xôi để quay phim. Thời tiết Đà Lạt rất lạnh, mà cảnh quay phải thực hiện trong hang sâu, thiếu không khí, đến người lớn còn khó thở chứ đừng nói em bé. Vừa bế em bé, nâng em lên, em đã khóc ngằn ngặt nên thực sự tôi rất sợ, không thể diễn được. Tôi phải xin với đạo diễn bỏ phân cảnh đó”.

34

“Lời nguyền gia tộc” là phim kinh dị của đạo diễn Đặng Thái Huyền (STYLE TV, INFO TV và nhà sản xuất Lê Đình Trọng). Những cảnh quay khó khăn nhất là cảnh quay trong hang sâu, diễn viên phải chạy chân trần đến mức chảy máu, lòng bàn chân bấy nhầy, và phải giữ raccord ngay sau khi bơi dưới suối giữa lúc nửa đêm, trời rất lạnh, phải quay đi quay lại rất nhiều, cả đoàn diễn viên ai cũng kiệt sức.
Hy sinh vì nghệ thuật

“Những cảnh quay nguy hiểm như chạy xe trên đường đèo dốc với tốc độ rất nhanh, cảnh bơi vào hang ngầm giữa lúc nửa đêm, cảnh bị treo trên thác nước, va vào đá đến trầy xước hết cả chân tay đều là phải quay thật – Diễn viên Tuấn Trần kể – Nghĩa là cascadeur vẫn quay song song với tôi, chứ tôi không phụ thuộc vào người đóng thế. Làm xong phim “Lời nguyền gia tộc”, tôi sút đi 4 ký. Quay xong phim, trở về nhà, má tôi còn không nhìn ra tôi. Nhưng như diễn viên Khương Ngọc nhận xét: “Trẻ mà … máu quá!”, tôi thực sự hầu như không có cảm giác ngại ngần, lúc nào cũng sẵn sàng bơi vào thác, lội suối, băng rừng… vì bộ phim” – Diễn viên Tuấn Trần bày tỏ.

26

“Bối cảnh của phim tuyệt đẹp, khiến tôi bị “mê hoặc”. Ban đầu đọc kịch bản, tôi không biết đoàn làm phim sẽ tìm đâu ra một bối cảnh đẹp như thế mà không ngờ đến lúc lên đến địa điểm quay, thấy đúng như mình hình dung. Nội dung phim có chiều sâu, khá khó khăn để những người trẻ như chúng tôi có thể cảm nhận và thể hiện. Nhưng chính những thách thức đó khiến tôi thấy mình được rất nhiều so với đóng những bộ phim đơn thuần khác” – Diễn viên Tuấn Trần chia sẻ.

Chàng diễn viên “made in Korea” mơ làm bánh
Tuấn Trần tốt nghiệp Đại học Sài Gòn, khoa quản trị Kinh doanh. Trước khi đóng phim điện ảnh “Lời nguyền gia tộc”, Tuấn đã tham gia các phim truyền hình “Chị em nhà Đông Các”, “Hôn lễ mùa thu”, “Khi đàn ông là số Không”, “Yêu em từ ánh nhìn đầu tiên”, “Không cần soái ca”… Sau khi đóng máy phim kinh dị “Lời nguyền gia tộc”, Tuấn Trần đã tham gia thêm một phim điện ảnh khác “Bảo vệ xưởng mười ba”.

10 (1)

Khác hẳn với các vai diễn trên phim, Tuấn Trần chỉ mơ ước có một tiệm bánh nhỏ thật xinh xắn ấm áp. Chàng diễn viên đẹp trai thư sinh mà nhiều người lầm tưởng là có gốc gác Hàn Quốc mơ màng hình dung đến cảnh khoác chiếc tạp dề trắng ra ngoài bộ vest trang trọng, vừa dùng đôi tay dính bột tèm lem để vuốt mớ tóc loà xoà, vừa mỉm cười cúi đầu chào khách.

Mẫu hình lý tưởng về bạn gái của diễn viên Tuấn Trần là cười đẹp như Song Hye Kyo, dịu dàng, nền nã, biết quan tâm chia sẻ với người thân. “Mọi người thường nói đùa là hình như Tuấn có xu hướng “cưới vợ về cho mẹ” (Cười). “Vì bố mất lâu rồi nên tôi rất yêu mẹ, nếu không phải đi quay phim ở xa thì hầu như tối nào tôi cũng ăn cơm với mẹ, làm gì không phải là sợ mẹ buồn”.

Anh Như